Skip to main content

Người khách lạ

Quả vậy, người ta đã ca tụng ông, đã xây tượng đài để tôn vinh ông, nhưng khi gặp ông rảo bước trên đường và nói chuyện với ông mặt đối mặt, họ đã không nhận biết ông.
A A+
color:
Người khách lạ
Thành phố nọ vừa mới xây dựng một tượng đài biểu dương một nhân vật nổi tiếng. Ngày kia, có một người lạ mặt đến thành phố. Ông gặp một đám trẻ đang chơi đùa nơi cổng thành, hỏi chúng đường đi đến tượng đài. Đám trẻ nhanh nhẩu chỉ đường cho vị khách lạ. Và ông tiếp tục đi.

Được một quãng, ông gặp một người đàn ông đi ngược chiều với mình. Ông lại hỏi thăm đường đi đến tượng đài.

“Tượng đài ư ? Chính tôi là người đầu tiên nêu sáng kiến xây dựng tượng đài ấy.” – người đàn ông rất hãnh diện khoe khoang, rồi chỉ đường cho vị khách lạ.

Người khách lạ tiếp tục rảo bước. Được một quãng, ông gặp một tôn ông khác trên đường – và một lần nữa, ông lại hỏi thăm đường.

“Ồ, tượng đài? Tôi rành quá đi chứ. Bác biết không, chính tôi là chủ thầu đã xây dựng nên nó. Đây, bác đi theo ngả này.”

Cuối cùng, người khách lạ tìm thấy được tượng đài. Ông nhìn lên bức tượng, ra chiều nghĩ ngợi rất lung. Một lát sau, ông quay gót trở lui.

Khi vị khách lạ ra đến cổng thành, một trong những đứa trẻ chơi đùa ở đó nhìn chằm chằm lên khuôn mặt ông, rồi kêu lên với đám bạn của nó: “Chúng mày ơi, nhìn kìa ! Bác ấy chính là người của bức tượng đấy!”

Quả vậy, người ta đã ca tụng ông, đã xây tượng đài để tôn vinh ông, nhưng khi gặp ông rảo bước trên đường và nói chuyện với ông mặt đối mặt, họ đã không nhận biết ông.

Trích từ: Ngụ ngôn bốn mùa
Tác giả: Lm.Lê Công Đức
+ Lời Chúa đáp cho mọi lo lắng băn khoăn của lòng bạn
+ 15 phút trước Mình Thánh Chúa
edit