Những câu chuyện nho nhỏ (6)
Bây giờ tôi đã già và gần kết thúc cuộc đời. tôi cảm thấy mình ngu dại biết bao. Lời câu nguyện của tôi bây giờ là : “Lạy Chúa, xin cho con thiện chí để hoán cải chính con”. Nếu tôi xin điều này ngay từ đầu, tôi đã không lãng phí cuộc đời”.
| Thứ Bảy, 23 tháng 7, 2011
A
A+
color:
1. Hoán cải
2. Cây nến
3. Sáng tạo
4. Hạt giống
5. Ích kỷ
6. Nói và làm
7. Nếu không có Chúa
8. Hoàn hảo
9. Hối hận
10. Lương tâm
_____Sưu tầm__
+ Thử so sánh về những gì mà Bạn nói với những gì mà Thiên Chúa nói xem sao?
+ Khi con nhìn lên
Một nhà đại thần bí Ấn độ nói về chính mình : “Tôi là một nhà cách mạng khi còn trẻ, và tất cả những gì tôi cầu nguyện với Chúa là : “Lạy Chúa, xin cho con quyền lực để cải tạo thế giới”
Khi đến tuổi trung niên, tôi nhận ra rằng nửa cuộc đời qua đi mà không một tâm hồn nào được thay đổi. Tôi đổi lại lời cầu : “Lạy Chúa, xin cho con thiện chí để hoán cải tất cả những người tiếp xúc với con.
Bây giờ tôi đã già và gần kết thúc cuộc đời. tôi cảm thấy mình ngu dại biết bao. Lời câu nguyện của tôi bây giờ là : “Lạy Chúa, xin cho con thiện chí để hoán cải chính con”. Nếu tôi xin điều này ngay từ đầu, tôi đã không lãng phí cuộc đời”.
2. Cây nến
Nến tượng trưng cho đời sống tôn giáo.
Sáp tượng trưng cho cơ thể. Nó được thâu thập bởi những con ong thợ cần cù trinh khiết, chứ không phải ong chúa hay những ong đực biếng nhác. Chúng gom góp từ những bông hoa, những vẻ đẹp của tự nhiên.
Ngọn lửa tượng trưng cho cuộc sống của cơ thể, tâm hồn trong cơ thể, hoặc sinh lực trong tâm hồn. Ngọn lửa sẽ thiêu hủy nến, biến nó thành cây nến. Nến thắp sáng đề phục vụ Chúa, ngọn lửa luôn cháy hướng lên. Nó làm việc cách âm thầm, chẳng bao giờ dịch chuyển.... cho ánh sáng và làm ấm cúng tất cả những gì xung quanh nó.
Ánh sáng của ngọn lửa chẳng bao giờ mất, ngay cả khi chính ngọn lửa đó tắt....nó đi mãi vào không gian... những tia sáng chẳng bao giờ ngừng.... những việc làm của chúng ta cũng phải như vậy.
3. Sáng tạo
Nếu bạn hỏi một người : “Phân nửa của 8 là mấy ?”, người ấy trả lời : “0”. Phản ứng đầu tiên của bạn là : “Vô lý !”.
Nhưng bạn nghĩ xem. Hình dạng của số 8 được cấu thành bởi hai con số 0 nhỏ- số này chồng khít lên số kia.
Bạn hãy nghĩ xa hơn chút nữa. Nếu cắt dọc số 8, bạn sẽ được hai số 3 đứng đối diện nhau. Từ cái nhìn đó, phân nửa của 8 sẽ là 3 !
Với cái nhìn mới và nhận ra được những khác biệt, chúng ta có thể có những khám phá mới, có thể thay thế những nhận thức cũ bằng những nhận thức mới. Ta có thề liên kết những ý tưởng cũ vào những cách thức mới và mang chúng vào những điều trước đây không có.
4. Hạt giống
Bà và cháu gái đang phân loại hạt giống chuẩn bị cho vụ mùa tới. Cô bé nhận xét khi kiểm tra những hạt trong tay : “Những mong đợi nhỏ bé và mỏng manh phải không bà ? Có phải mỗi hạt là một niềm hy vọng không ?”
- Phải, mỗi hạt là một niềm hy vọng. Nhưng vì là hy vọng, cần có những điều kiện để đi tới thành đạt.
Chúa cho chúng ta niềm hy vọng được an bình mỗi khi gặp đau khổ ; được sức mạnh khi gặp thử thách ; được ánh sáng cho những ngày tối tăm. Nhưng chúng ta phải có niềm tin và can đảm tiến về phía trước.
Hạt giống nhỏ bé phải chịu chôn vùi trong đất và phơi mình dưới mưa nắng, thì khả năng tốt đẹp của nó mới thành hiện thực.
5. Ích kỷ
Cáo nâu nhảy vào một bụi cây tìm mồi, đuôi bị kẹt vào bẫy. Cáo la hét và khiếp sợ. Nó vùng vẫy, cuối cùng ra thoát nhưng đứt đuôi.
Cáo rất đau, nhưng nó lo sợ hơn nữa là những con cáo khác sẽ nghĩ gì khi nhìn thấy nó mất đuôi- giống như nhìn một người không có tóc.
Cáo ngồi suy nghĩ, liếm vết thương và tự hỏi làm thế nào giải quyết vấn đề này với những con khác, và đột nhiên nó có một ý nghĩ...Nó sẽ mời những con cáo hàng xóm đến dự một buổi họp mặt đặc biệt. Tất cả những con cáo đều đến ngồi xung quanh con cáo cụt đuôi và nghe thuyết giảng về sự vô dụng của một cái đuôi lớn.
Nó bắt đầu : “Đuôi có ích gì cho chúng ta ? Chúng ta không thể ve vẩy như chó, không đuổi ruồi được như bò hoặc ngựa. Thật ra, cái đuôi có thể làm các bạn vướng vào cạm bẫy và đánh mất cuộc sống. Tôi nghĩ thân hình chúng ta sẽ được cải tiến nếu chúng ta cắt bỏ đuôi không chút chần chừ”.
Những con khác trịnh trọng lắng nghe với những cặp mắt tinh ranh và những chiếc mũi thính hếch về một bên. Nhưng một con cáo già lẻn đến sau lưng cáo cụt đuôi và quan sát rất kỹ. Rồi nó trở lại thông báo về khám phá của mình : “Các bạn khôn ngoan hãy nghe : Anh bạn này đã mất đuôi và bây giờ anh muốn chúng ta cắt đuôi giống như anh. Đừng ngu dại !”.
6. Nói và làm
Cọp gặp sư tử uống nước bên bờ hồ. Cọp hỏi : “Sao anh cứ gầm lên như kẻ điên khùng vậy ?”.
Sư tử nói với ánh mắt lấp lánh : “Họ gọi tôi là chúa sơn lâm vì tiếng gầm quảng cáo đó”.
Thỏ nghe chúng nói chuyện và chạy về nhà. Nó thử kế của sư tử, nhưng tiếng gầm chỉ như tiếng chút chít. Cáo đến coi- và có bữa trưa thật ngon.
7. Nếu không có Chúa
Một thượng nghị sĩ miền Nam nước Pháp đến Paris. Ông thuê một khách sạn sang trọng và trả tiền tạm ứng luôn một tháng. Chủ khách sạn hỏi xem ông có giấy biên nhận không.
- Biên nhận không cần thiết. Có Chúa chứng giám việc thanh toán này.
- Thời đại này ông vẫn tin vào Chúa ?
- Này bạn, tất nhiên. Anh không tin sao ?
- Không.
- Nếu vậy, hãy viết biên nhận cho tôi.
8. Hoàn hảo
Một công tước Ý gặp một người thợ đang chú tâm vào công việc của mình. Ông hỏi : “Những bình anh đang chế tạo dùng để làm gì ?
- Để trồng bông.
Ông cười và tiếp : “Nó sẽ đựng đầy những bùn đất. Tại sao lại mất nhiều công sức để làm những đường nét hoàn hảo đó ?”
- Tôi yêu thích những điều hoàn hảo.
- Ồ, phí công ! Chẳng ai quan sát sự hoàn hảo của nó. Một bình hoa không cần sự hoàn hảo như thế.
- Nhưng lòng tôi muốn vậy. Ông không nghĩ rằng Người thợ mộc Nazareth làm mọi việc hoàn hảo, dù là việc nhỏ nhặt sao ?
Công tước trả lời cách giận giữ : “Phạm thượng ! Lời nói hỗn xược của anh đáng bị trừng phạt. Anh tên gì ?”
- Thưa ngài, Sứ thần Micae.
9. Hối hận
Một bé gái rất nghịch ngợm. Vì bé không chịu nói xin lỗi nên bà mẹ đã phạt bằng cách cất hết đồ chơi và bắt nằm trên giường.
Tan sở về, người cha lên lầu thăm bé và nói : chỉ cần con xin lỗi, mẹ sẽ cho ăn và trả lại đồ chơi.
Cô bé ngước nhìn với vẻ cương quyết, không chút hối hận, và nói : “Ba ạ, họ lấy đồ chơi của con, không cho con ăn tối, nhưng họ không thể lấy đi những suy nghĩ của con !”Dù thế nào đi nữa, bé vẫn khăng khăng giữ ”những ý nghĩ của mình”.
Hối hận thật cần thiết !
10. Lương tâm
Tâm làm việc ở một cửa hiệu tạp phẩm sau những giờ học ở trường. Ngày kia, một khách hàng bước vào, và sau khi mua một ít trái cây, ông nói nhỏ : “Thêm ít trái nữa ! Cậu trai ở đây trước kia thường đưa nhiều hơn để được thêm tiền”.
- Không, tôi không thể làm thế. Chủ tôi không chấp nhận.
- Nhưng ông chủ không có đây.
- Có, ông ở đây ! Chủ tôi luôn có mặt. Ông biết, tôi là một kitô hữu !
_____Sưu tầm__
+ Thử so sánh về những gì mà Bạn nói với những gì mà Thiên Chúa nói xem sao?
+ Khi con nhìn lên