Hai con két
Trong nguyệt san "Các dân tộc" của các linh mục Dòng Tên, trong số ra tháng Tư năm 1999, nơi trang cuối cùng có đăng một câu chuyện của người Paraway như sau:
Trong một khu rừng nọ, có một tổ két có hai con két con. Một hôm, trong lúc két mẹ đi kiếm mồi, những người thợ săn phát hiện ra tổ két.
Một người trong nhóm trèo lên cây định bắt tất cả hai két con mang đi, nhưng anh chỉ bắt được một con, còn một con đã thoát được, bay đến đậu bên túp lều của một vị ẩn sĩ. Con két lọt vào tay người thợ săn được nhốt trong một chiếc lồng.
Không mấy chốc nó cũng được lột lưỡi, nói được tiếng nói của loài người. Con két đậu trên túp lều của vị ẩn sĩ cũng được vị ẩn sĩ đem vào lều và săn sóc chu đáo. Mỗi ngày một ít, mỗi khi vị ẩn sĩ cầu nguyện, con két cũng lập lại những lời cầu kinh và ngay cả những lời chào hỏi của ông với khách qua đường.
Một ngày nọ, một người quí tộc cưỡi ngựa đi qua khu rừng. Khi đi ngang qua căn nhà của người thợ săn, ông nghe tiếng con két hô lớn:
- Bắt lấy nó. Ðồ khốn kiếp. Bắt lấy nó.
Quá sợ hãi, ông quất ngựa chạy ra khỏi vùng cấm kỵ. Ði một đoạn, ông thấy có một túp lều và từ trong túp lều, bên cánh cửa ông lại nghe tiếng một con két nói nhẹ nhàng:
- Tội nghiệp quá! Chắc quí nhân mệt lắm, vào đây nghỉ ngơi một chút, cứ xem như đây là nhà của quí nhân.
Vào trong túp lều đơn sơ của vị ẩn sĩ, người quí tộc thắc mắc:
- Thưa ngài, cách đây không xa, một con két khác đã nói với tôi những lời hoàn toàn có tính cách rủa xả và đe dọa, còn con két của ngài lại chỉ nói những lời lịch sự, nhã nhặn.
Vị ẩn sĩ mĩm cười giải thích:
- Hai con két này vốn là anh em với nhau đó.
Nhà quí tộc ngạc nhiên hỏi:
- Anh em nhưng tại sao nói năng khác nhau như thế? Tại sao con két của ngài lịch sự tử tế, còn con két kia lại hung hăng dữ tợn như vậy?
Vị ẩn sĩ trả lời:
- Két thì không có két nào là tốt, két nào là xấu cả, chúng chỉ học và lập lại những gì chúng đã nghe mà thôi. Ngài không tin là loài người cũng giống như vậy sao?
Quí vị và các bạn thân mến,
Cây cối trồng nơi đất tốt thì sinh trái tốt, trồng nơi đất xấu thì sinh trái xấu, thú vật được huấn luyện thì thuần thục, không được huấn luyện thì vẫn giữ cốt dã thú của nó.
Kinh nghiệm cho chúng ta thấy nguyên tắc này lại càng được áp dụng cho loài người: "Gần mực thì đen. Gần đèn thì sáng". Ðược dạy dỗ uốn nắn thì nên người, mà chịu ảnh hưởng xấu thì ra hư hỏng.
Nguyên tắc này lại càng có giá trị hơn trong lãnh vực đức tin, không được đức tin soi dẫn con người dễ rơi vào lầm lạc và mù quáng. Sai lầm trong tư tưởng dẫn đến lỗi lầm trong hành động.
Cuộc sống không được niềm tin soi dẫn, hay gạt bỏ ra bên ngoài chiều kích tôn giáo, là một cuộc sống bất hạnh nhất, con người không những rơi vào lầm lạc và nhất là không biết nhận ra lỗi lầm. Tin Mừng Phục Sinh ghi lại lời quả quyết của Chúa Giêsu: "Ta là Ðường, là Sự Thật, là Sự Sống, không ai đến được với Chúa Cha mà không qua Ta".
Quả thực, chúng ta không thể đến được với Chúa Cha, nghĩa là chúng ta không thể sống đúng ơn gọi làm người của chúng ta nếu không đi trên con đường là Chúa Giêsu. Chúng ta sẽ không biết được chân lý về con người nếu chúng ta không sống theo Sự Thật là Chúa Giêsu. Chúng ta sẽ không được sống sung mãn nếu chúng ta không sống bằng Sự Sống là Chúa Giêsu. Ðây phải là niềm xác tín và tự hào của chúng ta. Chúng ta biết rằng; chúng ta đang sống cho Chúa Giêsu, theo Chúa Giêsu và vì Chúa Giêsu.
Lạy Chúa Giêsu, không có Chúa chúng con không thể làm được việc gì. Mà cũng không thể sống đúng ơn gọi làm người của chúng con.
Xin Chúa cho chúng con luôn được tiến bước trên con đường là chính Chúa.
Xin cho cuộc sống của chúng con là một cuộc tìm kiếm không ngơi nghỉ chân lý là chính Chúa.
Xin cho chúng con được sống sung mãn bằng chính sự sống của Chúa. Amen.
http://vntaiwan.catholic.org.tw/phutcau1/phut23.htm