Skip to main content

Sám hối

Bước đầu tiên của việc hoán cải là nhìn nhận tội lỗi và những sai lầm của mình, là chấp nhận những gì cần phải sửa đổi, là nhìn nhận nhu cầu được cứu rỗi.
A A+
color:
Sám hối
Bước đầu tiên của việc hoán cải là nhìn nhận tội lỗi và những sai lầm của mình, là chấp nhận những gì cần phải sửa đổi, là nhìn nhận nhu cầu được cứu rỗi.

Buổi sáng như thường lệ, ông Alfes vừa thưởng thức ly cà phê nóng, vừa liếc qua nhìn những tựa lớn trên tờ nhật báo trước khi đi làm.

Hôm ấy ông hoảng hốt khi đọc thấy bản tin về cái chết của ông. Có lẽ người ta đã in lầm tên của ông với một người nào đó chăng. Thế rồi với tính tò mò, ông cố đọc xem người ta sẽ nói gì về ông sau khi ông chết.

Bản tin mang tựa đề lớn in chữ đậm viết: "Ông vua Lựu Ðạn qua đời". Ông càng sửng sốt hơn nữa khi đọc hết bản tin. Người ta đã mô tả ông như người buôn bán cái chết.

Thật vậy, ông Alfes chính là người đầu tiên phát minh ra lựu đạn giết người. Ông mở xưởng sản xuất lựu đạn và trở nên một tỷ phú trên xương máu của biết bao nhiêu người. Giờ đây, ông như người tỉnh ngộ sau cơn mê. Thì ra với vũ khí giết người đó, ông chính là người lái buôn của sự chết.

Ông tự hỏi mình: tôi thực sự có nên tiếp tục với cái nghề không lành mạnh này không. Tôi có muốn xuống mồ với cái danh hiệu là người buôn bán sự chết không? Ông cảm thấy như có một sức sống mới tràn dâng trong tâm hồn. Nó mãnh liệt hơn cả sức mạnh phá hủy sự sống của những lựu đạn mà chính ông đã phát minh ra.

Thời gian của Chúa đã điểm trong tâm hồn ông, đó là giờ của ơn cứu độ, của tỉnh thức, giờ giác ngộ và thống hối. Từ ngày đó, Alfes nhất định thay đổi lối sống, ông tận dụng tất cả những sinh lực còn lại và cái gia sản khổng lồ mà ông đã thu được để thực hiện công cuộc thăng tiến con người và kiến tạo hòa bình.

Quả thực, ông Alfes đã được ghi vào lịch sử không phải với danh hiệu người lái buôn sự chết nữa nhưng là người sáng lập giải thưởng hòa bình Nobel. Bởi vì quí danh của ông là Alfes Nobel.

* * *

Quý vị và các bạn thân mến,

Bước đầu tiên của việc hoán cải là nhìn nhận tội lỗi và những sai lầm của mình, là chấp nhận những gì cần phải sửa đổi, là nhìn nhận nhu cầu được cứu rỗi. Dĩ nhiên đó không phải là điều đơn giản vì bản tính tự nhiên của chúng ta không muốn nhìn nhận mình là người tội lỗi mà là muốn đổ lỗi cho người khác.

Nhìn nhận lỗi lầm của mình tức là chấp nhận trách nhiệm đối với những hành động của bản thân. Tuy nhiên chỉ khi nào chúng ta biết thành thật chấp nhận trách nhiệm của những lựa chọn, những quyết định của chính mình, lúc đó chúng ta mới có thể trưởng thành trong tinh thần trách nhiệm, mới có hy vọng đạt tới sự an bình và tự do nội tâm.

Con đường hối cải bắt đầu từ việc nhìn lại chính mình và chấp nhận rằng: Sở dĩ tôi như thế này hôm nay đây là vì tôi chọn trở nên như vậy. Vấn đề quan trọng là nhìn nhận sự thật hơn là tìm cách trút bỏ trách nhiệm lên người khác. Bởi vì như lời Chúa Giêsu đã tuyên bố với quan tổng trấn Philatô: chân lý sẽ giải thoát cho các ngươi. Chấp nhận sự thật là khí cụ hữu hiệu nhất có thể bẻ gãy cái vòng lẩn quẩn của việc từ chối cách hèn nhát.

Trong dụ ngôn người con trai phung phí và người cha nhân từ của Chúa Giêsu nêu bật thái độ nội tâm của người con hoang đàng trong cảnh túng thiếu và nhục nhã thân phận người của người chăn heo. Thánh sử Luca viết: Hắn tỉnh ngộ và tự bảo mình: ở nhà cha ta có biết bao người làm mướn, cơm ăn dư thừa mà mình ở đây phải đói khổ. Nói cách khác đi, hắn đã mở mắt, mở tai và tiếp theo đó là hành động dứt khoát của ý chí, hắn tự nhủ: mình phải cương quyết trở về cùng cha và thưa với người:

Lạy cha, con đắc tội với trời và với cha. Con không đáng gọi là con cha nữa. Xin cha thương đối xử với con như người làm muớn.

Quả thực, chính trong giây phút nhìn nhận sự thật của chính mình, anh đã được giải thoát khỏi cảnh nô lệ của bản thân, của tội lỗi, của tủi nhục, của nguy cơ chết đói và đã được hoàn trả lại địa vị làm con.

Lạy Chúa, con rất ước ao trở nên người lương thiện, ngay thẳng, được thoát khỏi cảnh lừa dối của chính mình để mở rộng tâm hồn cho ánh sáng của Chúa chiếu dọi vào mọi góc tăm tối của tâm hồn. Con tin rằng, chính Chúa Thánh Linh đã nhóm len khát vọng đó trong con, và cũng chỉ chính Người mới có thể thỏa mãn nguyện vọng đó được.

Lạy Chúa Thánh Linh là chân lý và là sự thật.

Xin hãy dẫn con đi trên con đường sự thật của chính con người con trong ánh sáng chân lý của Chúa, để trong ngày sau cùng con sẽ không phải hổ ngươi, nhưng sẽ hân hoan vui mừng trong ánh sáng và hạnh phúc đời đời với Chúa. Amen.

Trích từ : Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày
https://vntaiwan.catholic.org.tw/phutcau2/2phut011.htm

+ Câu truyện viên ngọc trai
+ Mười điều Thiên Chúa không hỏi vào ngày ấy
edit