Skip to main content

Dấu chân trên cát (phần mà ít ai biết đến)

Chính lúc chúng ta tưởng Chúa bỏ rơi lại là lúc chúng ta gần Chúa nhất. Những lúc khó khăn, đau khổ, cô đơn trong cuộc đời, càng nên vững lòng trông cậy Người. "Chúa biết cứu những người đạo đức khỏi cơn thử thách" (2Pr 2,9).
A A+
color:
Dấu chân trên cát (phần mà ít ai biết đến)
Tiếp tục giấc mơ và bạn thấy Chúa Giêsu vẫn cùng với bạn bước đi. Trên một đoạn đường dài, dấu chân Chúa đi rất thẳng hàng, vững chải và hầu như không thay nhịp bước. Nhưng dấu chân của bạn lại xiêu vẹo, nghiêng qua, ngả lại, lúc xuôi, lúc ngược, đi tới, đi lui.

Trên một đoạn đường dài, bước đi của bạn như thế đó; nhưng dần dần, dấu chân bạn thẳng hàng hơn và như song hành với dấu chân của Chúa. Bạn và Chúa cùng bước đi bên nhau như đôi bạn thân tình.

Và rồi một điều tuyệt diệu xảy ra: Dấu chân của bạn từng để vết lại trên cát bên cạnh dấu chân của Chúa, thì giờ đây dấu chân nhỏ nhắn của bạn nằm gọn trong dấu chân của Ngài.

Đi như thế được vài dặm, rồi dần dần bạn để ý một sự thay đổi nữa. Những dấu chân nhỏ trong dấu chân lớn có vẻ như lớn dần ra. Đến một lúc nào… chúng trùng khớp với nhau… và chỉ còn có một dấu chân thôi.

Đi như thế được một khoảng thời gian, bỗng dấu chân thứ hai xuất hiện trở lại; và lần này thì còn tệ hơn trước nữa. Dấu chân của bạn lại xiêu vẹo ngã nghiêng lên cát. Vết sâu, vết cạn, lúc tới, lúc lui. Những dấu chân rối ắm quay cuồng. Và dấu chân Chúa cũng lệch lạc loay hoay. Bạn ngạc nhiên và hốt hoảng, và bạn giật mình thức giấc.

Giờ đây bạn nguyện cầu: “Lạy Chúa, con hiểu vì sao những bước chân của con lại xiêu vẹo trong những ngày đầu. Lúc bấy giờ, con còn nhỏ dại trong đức tin; con đang học đi với những bước đi tập tễnh vụng về xiêu vẹo. Chúa đã đi vào vùng bão tố và dạy con bước đi theo Ngài.”

-“Phải rồi” “… Khi dấu chân nhỏ của con nằm trong dấu chân lớn của Chúa, ấy là lúc con đang học bước đúng theo bước chân của Chúa; con đã theo Chúa thật gần.”

-“Khá lắm. Đến đây thì con đã hiểu rồi!”

-“… Khi dấu chân nhỏ lớn dần và trở nên trùng khớp với dấu chân Chúa, con nghĩ rằng ấy là lúc con trở nên giống Chúa mỗi ngày.”

-“Đúng vậy!”

-“Thế nhưng, Chúa ơi, sau đó là một sự sa sút hay sao vậy? Những dấu chân lại tách rời nhau và còn tệ hơn lúc khởi đầu nữa?”

Chúa im lặng một lúc rồi mỉm cười âu yếm: “Con không biết sao? Đấy là lúc chúng ta đang cùng nhảy múa ấy mà!”

Sưu tầm từ Facebook Sr Maria Teresa
edit