Sửa lỗi
Chuyện kể rằng: Có mọi người mù đi trong đêm tối, tay xách chiếc đèn, đầu đội cái bình sành. Mọi người đi đường trông thấy cho là anh mù này ngốc nghếch, liền cười nhạo:
Này anh ngốc nghếch kia, đối với anh thì ban ngày cũng như ban đêm. Vậy anh cầm đèn để làm gì?
Người mù ôn tồn đáp:
Đèn này không cần cho tôi, nhưng lại cần thiết đối với anh, để trong đêm tối anh không làm vỡ cái bình sành của tôi.
* * *
Con người ta ví như một kẻ mang hai cái túi: một cái trước ngực và một cái sau lưng. Cái túi chứa những tật xấu của mình thì đeo đằng sau, nên không thấy gì cả. Còn cái túi đựng những khuyết điểm của kẻ khác thì đeo phía trước, nên nhìn thấy rõ ràng. Chúa hiểu rõ tâm địa ấy nên Ngài đã phán: “Hãy lấy cái xà ra khỏi mắt anh trước đã, rồi bấy giờ anh sẽ thấy rõ, để lấy cái rác khỏi mắt anh em” (Mt 7, 5).
Nói như vậy không có nghĩa là Chúa Giêsu kết án việc dạy bảo huynh đệ. Đây chỉ là lời cảnh cáo về cách thực hành sai lạc. Bởi vì mỗi người đều có lòng tự ái, sự chua chát và tính nóng giận, nó làm méo mó chân lý đi. Hình ảnh “cái rác” và “cái xà” diễn tả rất đúng về sự bất công đó. Những lỗi nhỏ nhất của tha nhân cũng trở thành to lớn, còn những lỗi to lớn của mình lại có vẻ nhỏ bé, không đáng kể.
Kẻ kiêu ngạo dễ thấy khuyết điểm người khác cốt để hạ họ xuống và đề cao mình lên. Chửi kẻ khác là tội lỗi, tức là gián tiếp tuyên bố mình thánh thiện. Họ cho mình là hơn người, là đầy đủ, là tài giỏi nên không chịu tra vấn lòng mình, trái lại, họ thường truy vấn kẻ khác lắm!
* * *
Lạy Chúa, trước khi sửa lỗi ai, xin Chúa nhắc cho con nhớ rằng con cũng là tội nhân, cũng yếu đuối và hay làm lỗi, có khi còn nặng nề hơn họ. Nếu vì bổn phận, con phải sửa lỗi người khác, xin cho con biết lấy tình bác ái và tôn trọng mà cư xử, nâng đỡ hơn là chỉ trích, thóa mạ anh em. Xin cho con luôn xác tín rằng Chúa vẫn tha thứ cho con từng ngày, để con luôn biết sẵn sàng tha thứ cho anh chị em con. Amen.
– Thiên Phúc.