Bước ra từ bóng tối thất bại
- Trong cuộc sống không nên có từ “hối tiếc” vì chúng ta không được để bản thân nhớ lại những nỗi đau đã qua mà cần phải kiên cường theo đuổi những điều ý nghĩa phía trước.
John là sinh viên của một lớp vận hành đường sắt nhưng cậu thích viết văn, đọc sách, hùng biện, ca hát. Cậu là người vui tươi hoạt bát. Khi lần đầu tiên nhìn thấy tờ thông báo cuộc thi hát và hùng biện của trường, John không chút do dự đăng ký. Cậu chuẩn bị rất nghiêm túc cho cuộc thi nên trong cuộc thi hát cậu đã vượt qua vòng loại trực tiếp để vào vòng chung kết.
John rất tự tin, từ hôm đó về sau, ngày nào cậu cũng chạy bộ ở sân vận động để luyện giọng. Mùa đông không khí lạnh lẽo, băng giá nhưng cậu vẫn tập luyện đến mười một rưỡi mới chịu về. Sáng sớm John dậy từ sáu giờ hai mươi, chạy ra một bãi đất rộng gần trường luyện tập phần thi hùng biện.
Khi những sinh viên khác đi picnic vào dịp cuối tuần thì cậu vẫn ngồi trước chiếc laptop miệt mài chỉnh sửa từng slide cho bản powerpoint trong bài hùng biện. Vì cậu không muốn để lỡ những cơ hội rèn luyện bản thân mình do đó muốn thành công thì cậu bắt buộc phải nỗ lực. John luôn tin rằng cơ hội luôn dành cho những người có sự chuẩn bị!
Ngày 27 tháng 10 là một ngày đáng nhớ, đó là ngày John tham gia cuộc thi hát nhưng cậu đã thất bại! Hơn nữa bị loại với số điểm thấp nhất nên điều này làm cậu cảm thấy vô cùng thất vọng. Nghĩ đến cuộc thi hùng biện ngày mai, trong cậu bỗng nhen lên một tia hy vọng và rồi giữa đêm vắng lặng, John lại ngồi trước laptop chạy lại slide powerpoint, tập rượt bản thảo.
Đến ngày trưa ngày hôm sau kết thúc cuộc thi hùng biện, cậu lại một lần nữa thất bại. Không ai ở bên cạnh có thể hiểu và chia sẻ cảm giác tuyệt vọng lúc này của John. Bao nhiêu công sức cậu bỏ ra nay là con số không. Áp lực đón nhận hết thất bại này đến thất bại khác cứ đè nặng lên vai cậu. Những tự tin, những hy vọng dường như đã bỏ cậu ra đi hết. Khi John chuẩn bị bỏ mặc tất cả, có một người con gái đã hết lần này đến lần khác động viên, ủng hộ cậu.
Cô ấy nói: “Cậu có dũng khí đứng lên sân khấu được điều đó đã là một thành công rồi!”. Câu nói ấy luôn khắc sâu trong lòng John, nó làm tâm hồn cậu cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Suốt hai tuần cố gắng, tuy rằng cậu nhiều lần thất bại, nhưng ít ra khi nghĩ lại cậu cũng thấy mình đã thu được một cái gì đó.
John bắt đầu nghĩ đến từng lời trong câu nói của người con gái đó: “Đây mới chỉ là khởi đầu, cậu chắc chắn là sẽ không vì những thất bại nho nhỏ này mà từ bỏ niềm yêu thích của cậu đúng không?”. Cô ấy vẫn nói rằng: “Chỉ cần cố gắng hết mình thì cho dù thất bại cũng không có gì hối hận”. Từng từ, từng chữ ấy chạy hết trong trí não của John. Những điều đó đã giúp cậu thấy được sức mạnh của sự thất bại, để rồi kiên cường đứng lên làm lại từ đầu.
* * *
Có những lúc thất bại không thể cản trở được sự thành công của một người, quan trọng chính là cách nhìn nhận của mỗi người. Ranh giới của thất bại và thành công rất mong manh, tự mỗi người cần phải vượt qua nó và vượt qua chính bản thân mình. Một người chưa từng thất bại bao giờ chỉ có thể xuất hiện trong những câu chuyện thần thoại mà thôi.
Chỉ cần cuộc sống của ta đã từng có thành công thì thất bại cũng đâu có đáng sợ. Có trải qua thất bại chúng ta mới biết được những hạn chế của bản thân mình. Ngoài ra từ thất bại của người khác chúng ta cũng có thể học được nhiều điều, giúp mỗi người tránh được những sai lầm đã có.
Trên đường đời có ánh nắng rực rỡ và cũng có mây mù âm u. Nếu tự trái tim mỗi người không vững vàng thì những mưa gió cuộc đời sẽ làm ta như cảm thấy cuộc sống này đã đến ngày tận thế rồi. Còn khi chúng ta tự tin vào bản thân thì lúc nào cuộc sống cũng tràn ngập ánh nắng. Từng ngày trôi qua chúng ta vẫn ấp ủ đầy hy vọng. Thất bại tạm thời không nói lên điều gì hết, tương lai nhất định chúng ta sẽ thành công.
Bước ra khỏi bóng tối của thất bại, cuộc sống vẫn luôn đầy màu sắc, cảm ơn những con người luôn ở bên chúng ta động viên cổ vũ. Hy vọng tất cả chúng ta sẽ luôn dũng cảm nhìn nhận thất bại và kiên cường bước tiếp tới thành công!