Cuộc sống khi vắng Chúa
Tôi và bạn, chúng ta hãy mời Thiên Chúa đến và ở lại trong cuộc sống của chúng ta. Rồi chúng ta sẽ mang Chúa đến mọi nơi mình đến, trao Chúa cho những người đang khao khát được yêu thương và thiếu vắng Chúa.
| Thứ Ba, 13 tháng 9, 2016
A
A+
color:
Con người đang cố làm cho cuộc sống của mình vắng bóng Thiên Chúa. Nhưng khi vắng bóng Thiên Chúa, thì cuộc sống sẽ chỉ còn là những đắng cay, hận thù và nước mắt.
- Tại sao Thiên Chúa lại có thể để xảy ra một thảm họa khủng khiếp như vậy ?
Với giọng xác tín, cô trả lời:
- Tôi nghĩ là Thiên Chúa rất buồn vì điều đó, ít nhất là Ngài cũng buồn bằng chúng ta.
Nhưng từ bao năm nay, chúng ta đã yêu cầu Ngài đi ra khỏi trường học, khỏi gia đình, khỏi chính phủ và khỏi đời sống của chúng ta.
Ngài là « quân tử » nên đã lẳng lặng rút lui.
Làm sao chúng ta có thể mong Chúa ban ơn lành và che chở chúng ta khi chúng ta đã khẩn thiết xin Ngài hãy để mặc chúng ta một mình?
Rồi khẽ nhún vai, cô nói tiếp:
- Về những biến cố mới xảy ra, như tấn công khủng bố, bắn giết trong trường học, chiến tranh, v.v., tôi nghĩ rằng mọi sự đã bắt đầu với Madeleine Murray O’Hare, khi bà ấy than phiền là không muốn để đọc kinh trong trường học nữa. Và chúng ta đã đồng ý.
Rồi một người khác lại có ý kiến là chúng ta không nên đọc Kinh Thánh nơi trường học, cũng chính quyển Kinh Thánh trong đó dạy chúng ta: « Chớ giết người, chớ trộm cắp, yêu chính bản thân mình, v.v. », và chúng ta cũng đã đồng ý.
Sau đó bác sĩ Benjamin Spock lại nói là chúng ta không được đánh con mình khi chúng làm gì xấu, vì chúng ta có thể làm sai lệch nhân cách bé nhỏ của chúng và làm cho chúng không biết tự quý trọng bản thân mình nữa. (Con trai của chính vị bác sĩ ấy khốn thay đã tự tử). Họ nói rằng một chuyên viên chắc chắn phải biết mình nói gì, còn ông ấy nói với chúng ta điều gì thì cũng chẳng quan trọng, và chúng ta cũng đồng ý luôn.
Và cô kết luận:
- Bây giờ chúng ta lại tự hỏi là tại sao con chúng ta không có lương tâm, tại sao chúng không phân biệt được thiện ác, và tại sao chúng có thể nhẫn tâm giết chết một người lạ, một người thân hay chính mình.
Có thể sau khi suy nghĩ chín chắn, chúng ta đi đến kết luận là điều này có liên quan đến nguyên tắc: chúng ta gieo nhân nào thì sẽ gặt quả nấy.
* * *
Có thể bạn sẽ cho là câu trả lời trên có vẻ khó chấp nhận.
Thế nhưng, câu trả lời thật là thâm thúy của thiếu nữ này đáng để chúng ta suy nghĩ.
Trong cuộc sống, tôi và bạn cũng thường xuyên than trách Chúa khi gặp điều không như ý mình rằng: « Chúa đang ở đâu mà không thấy tôi đau khổ để cứu giúp?. Hoặc tại sao Chúa im lặng trước những bất công. v.v. ».
Thậm chí chúng ta có thể đổ lỗi cho Chúa đã tạo ra thập giá cho chúng ta nữa.
Nhưng Thiên Chúa không tạo ra thập giá. Ngài chỉ chấp nhận để mọi sự diễn ra chính vì tôn trọng quyền tự do mà Ngài đã ban cho con người.
Tất cả những điều tệ hại đang diễn ra ngày nay đều xuất phát từ việc con người đã đẩy Chúa ra khỏi cuộc sống của mình, muốn tự mình giải quyết mọi sự.
Nói cách khác, con người đang cố làm cho cuộc sống của mình vắng bóng Thiên Chúa. Nhưng khi vắng bóng Thiên Chúa, vắng mặt Đấng là Suối Nguồn Tình Yêu, thì cuộc sống sẽ chỉ còn là những đắng cay, hận thù và nước mắt...
Tôi và bạn, chúng ta hãy mời Thiên Chúa đến và ở lại trong cuộc sống của chúng ta. Rồi chúng ta sẽ mang Chúa đến mọi nơi mình đến, trao Chúa cho những người đang khao khát được yêu thương và thiếu vắng Chúa.
Khi ngập tràn trong ánh sáng tình yêu của Chúa, ta sẽ vượt qua được những thách thức cam go nhất.
Và cho dù có gặp thất bại trong cuộc sống, chúng ta vẫn giữ được sự bình an trong tâm hồn. Sự bình an đích thực từ Thiên Chúa chứ không phải thứ bình an giả tạo của thế gian. Khi đó, mọi người sẽ khám phá ra được niềm vui đích thực của chính đời mình và cuộc sống sẽ ngày càng tốt đẹp hơn, bạn nhé !