Cửa sự sống
Đức Giêsu đã tự ví mình là chủ chiên và chúng ta thuộc đàn chiên của Ngài. Người chủ thì biết từng đàn chiên của mình, chiên cũng nghe và nhận biết tiếng chủ.
| Thứ Bảy, 6 tháng 5, 2017
A
A+
color:
Đức Giêsu đã tự ví mình là chủ chiên và chúng ta thuộc đàn chiên của Ngài. Người chủ thì biết từng đàn chiên của mình, chiên cũng nghe và nhận biết tiếng chủ.
Quả thực, có không biết bao nhiêu cánh cửa trong đời. Cửa nào rồi thì cũng đáp ứng nhu cầu vật chất cũng như tinh thần của con người. Thế nhưng, chỉ có một cánh cửa duy nhất khiến cho họ được sống dồi dào, sống bất tử, đó chính là cửa cứu độ. Mà Đức Giêsu, Ngài chính là cánh cửa ấy: “Tôi là cửa. Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu.” (Ga 10, 9)
Đức Giêsu là cửa cứu độ, cánh cửa nối đất với trời, cửa hòa giải con người với Thiên Chúa, cửa đưa nhân loại từ đất về trời, từ nơi đau khổ về hưởng vinh quang. Ngài chính là trung gian, là cầu nối con người với Thiên Chúa. Ngoài Ngài ra, không còn cánh cửa, không có con đường nào khác giúp con người hạnh phúc thật.
Cánh cửa vừa là lối thoát, vừa là con đường, vừa là đồn bảo vệ. Bên ngoài cánh cửa thì có nhiều tác động nhưng bên trong chỉ có một lối thoát, một con đường. Cửa là dẫn đến một nơi nào đó. Chắc chắn sẽ có cùng đích. Cửa khép lại thì người bên trong cũng được bảo vệ tuyệt đối, cửa mở toang thì đón nhận mọi người. Mọi cánh cửa mở ra, cũng là mở toang mọi hy vọng, nhưng để dứt khoát chọn lựa cửa trường sinh thì thật khó vô cùng.
Bước qua một ngưỡng cửa, cũng là bước đến một con đường. Vậy đâu là đường mang lại sự sống vĩnh cửu, mang đến bình an đích thực trong tâm hồn mà đó không phải là ngưỡng sự chết. Chỉ cần đặt sai bước chân, chỉ cần chọn lầm ngưỡng cửa, thì cả đời đã lầm lạc.
Cửa sự thật, cửa công chính bao giờ cũng đem lại bình an. Đức Giêsu là cửa chuồng chiên và Ngài là mục tử, cánh cửa Ngài mở ra là mở cửa Thiên đàng, mang hạnh phúc bất diệt đến cho nhân loại: “Tôi đến để cho chiên được sống và sống dồi dào.” (Ga 10, 10)
Đức Giêsu đã tự ví mình là chủ chiên và chúng ta thuộc đàn chiên của Ngài. Người chủ thì biết từng đàn chiên của mình, chiên cũng nghe và nhận biết tiếng chủ. Chiên được chủ yêu thương và chăm sóc thế nào, thì chúng ta cũng được Ngài yêu thương và chăm sóc như vậy. Vấn đề là chúng ta có muốn ở lại trong đàn chiên của Ngài hay không? Có muốn được Ngài yêu thương, chăm sóc và bảo vệ hay không?
* * *
Lạy Chúa, tình yêu Ngài thì quá rõ ràng, không thay đổi, chỉ có lòng người nay trắng mai đen. Làm thế nào để có thể trung thành ngày ngày ra vào cánh cửa chuồng chiên của Thiên Chúa và chịu bước đi dưới sự chăm sóc, hướng dẫn của Ngài mới là phép lạ. Xin giúp con hiểu rằng, đó là cánh cửa duy nhất mang lại sự sống vĩnh cửu. Chớ gì con biết dứt khoát từ bỏ hoài bão bước vào những cánh cửa chỉ mang lại án phạt.Và từng ngày biết đóng lại những cánh cửa nhỏ nhen ích kỉ trong tâm hồn...
M. Hoàng Thị Thùy Trang.
https://thanhlinh.net/node/113321
https://thanhlinh.net/node/113321
Không quá muộn để nên thánh
Quả thực, tình liên đới, sự đồng lao cộng khổ, sự hiện diện bên nhau có sức tiêu diệt được hận thù trong lòng người. đọc tiếp...Hãy trút cả cho Người
Ðừng để những thử thách trong đời làm cho bạn nghi ngờ Chúa. Nhưng luôn luôn tin rằng Chúa yêu thương bạn trong nghịch cảnh cũng như trong thuận cảnh. đọc tiếp...+ Thiên Chúa Quan Phòng
+ Lẽ nào ta giống con ếch ?
+ Đứng trên hòm tiền
+ Tại sao người ta lại... ?
+ Huyền nhiệm ơn gọi
+ Sự cộng tác của con người