Hãy đóng lại mọi cánh cửa mà bạn đã đi qua
"Hãy đóng lại mọi cánh cửa mà bạn đã đi qua". Ðó là câu nói thời danh của Logs Jokes, Thủ Tướng nước Anh trong thời đệ I thế chiến.
Ngày nọ, ông và một người bạn chơi golf. Sau cuộc chơi, hai người phải đi ngang qua một khu vườn đóng kín. Người bạn của ông đẩy cánh cửa bước vào rồi đi thẳng không buồn khép lại. Ông cẩn thận đóng cửa, kiểm soát kỹ lưỡng rồi mới tiếp tục cất bước.
Thời gian sau, lúc đứng bên giường của người bạn bác sĩ đang hấp hối, trước mặt thân nhân bà còn của người sắp ra đi, Logs Jokes nhớ lại cánh cửa của khu vườn mà ông đã cẩn thận kép lại, ông khuyên nhủ những người có mặt như sau:
"Hãy đóng lại mọi cánh cửa mà chúng ta đã đi qua". Ông nói thêm rằng, đó là bài học quí giá hơn bất cứ châm ngôn nào mà ông đã được biết.
* * *
Quý vị và các bạn thân mến.
Hãy đóng lại mọi cánh cửa mà chúng ta đã đi qua. Có lẽ đó phải là ý tưởng hướng dẫn chúng ta trong suốt những ngày tháng đã qua đi.
Chúng ta hãy đóng lại những cánh cửa của những thất bại, khổ đau, thử thách trong quá khứ. Càng nhìn lại những thất bại khổ đau ấy chúng ta chỉ càng gậm nhắm những đắng cay chua xót mà thôi.
Chúng ta hãy đóng lại những cánh cửa của những sứt mẻ, bất hòa, thù hận trong quá khứ. Càng nuôi dưỡng những tâm tình ấy, chúng ta càng đày đọa mình vào cô đơn mà thôi.
Chúng ta hãy đóng lại những cánh cửa của những vấp ngã, bội phản của chúng ta. Thiên Chúa không ngừng tha thứ cho những lầm lỗi sai trái của con người. Ngài rửa sạch tâm hồn con người và làm cho trắng trong như tuyết. Thiên Chúa tha thứ cho con người và Ngài không mong gì hơn là con người cũng phải tha thứ cho chính mình. Tha thứ cho chính mình là gì nếu không phải là không thất vọng về những thiếu sót, bất toàn của mình.
ㅤLạy Chúa, cảm tạ Chúa vì những ơn lành Chúa đã ban cho chúng con trong những tháng ngày đã qua.
ㅤXin tha thứ những lỗi lầm vấp ngã của chúng con. Con xin dâng những ngày mới sắp đến cho Chúa với tất cả tin yêu và phó thác.
Trích từ : Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày
http://vntaiwan.catholic.org.tw/phutcau2/2phut028.htm