Kiên nhẫn chờ đợi
Thiên Chúa đang hướng dẫn lịch sử nhân loại và cuộc sống của từng người chúng ta một cách âm thầm và kiên nhẫn ngoài mọi dự đoán và chờ đợi của chúng ta.
Một bài thơ Ấn Ðộ có tựa đề: "Hãy Ðợi Chờ" có nội dung như sau:
Làm cho một đóa hoa nở không phải là quyền hạn của bạn, bạn có túm lấy đóa hoa cưỡng bách nó, bạn sẽ không bao giờ có thể làm cho nó nở ra, hai tay bạn có nhọc công vuốt ve nó, bạn có kéo những cánh hoa ra và ném chúng trên bụi đất, bạn sẽ chẳng thấy một màu sắc và ngửi được một mùi hương nào.
Phải, bạn không được ban cho quyền làm một đóa hoa nở. Ðấng làm cho hoa nở làm việc một cách đơn giản. Bình minh vừa ló dạng, Ngài liếc nhìn đóa hoa tức thì sự sáng và sức sống len lỏi vào trong từng tế bào của nó, dưới hơi thở nhẹ của Người, nó từ từ vươn những cánh hoa ra và phe phẩy trước gió, màu sắc của nó tươi thắm tựa khát vọng của tâm hồn và hương thơm của nó dịu dàng biết bao. Ðấng làm cho đóa hoa nở luôn luôn làm việc một mình đơn sơ và âm thầm.
Quí vị và các bạn thân mến,
Những vần thơ trên đây muốn diễn ta một qui luật quan trọng được một nữ văn sĩ Pháp tóm tắt như sau:
Không nên chinh phục những của cải quí giá mà hãy đợi chờ chúng. Cưỡng bách một đóa hoa nở ra là một điều phi lý, cưỡng bách thời gian cũng là điều ảo tưởng. Thiên Chúa làm cho mọi sự chín mùi theo đúng thời hạn của chúng. Thái độ đúng đắn của người có niềm tin là đi vào sự kiên nhẫn ấy của Thiên Chúa. Trong lá thư của Ngài, Thánh Giacôbê tông đồ viết như sau:
- Thưa anh em, anh em cứ kiên nhẫn cho tới ngày Chúa quang lâm. Kìa xem nhà nông, họ kiên nhẫn chờ đợi cho đất trổ sinh hoa màu quí giá, họ phải chờ đợi cả mưa đầu mùa lẫn mưa cuối mùa. Anh em cũng vậy, hãy kiên nhẫn và bền tâm vững chí. Kìa, ngày Chúa quang lâm đã gần đến. Người có niềm vui được mời gọi đi theo con đường Chúa vạch ra trong lịch sử, họ phải biết tôn trọng thời gian của mọi sự trong tiến trình tăng trưởng của chúng, người ta không bao giờ có thể cưỡng bách cho đất trổ sinh hoa quả, hoa quả cũng chẳng chín mùi khi chưa tới thời của chúng.
Thiên Chúa không bao giờ vội vã, Người đã không tạo dựng vũ trụ và muôn vật trong một ngày.
Khi hoàn tất công trình tạo dựng, Ngài lại nghỉ ngơi, nhưng nghỉ ngơi của Thiên Chúa không phải là ngồi không, nghỉ ngơi chính là làm việc trong âm thầm. Chúa Giêsu dường như muốn mạc khải cho chúng ta điều đó qua bài dụ ngôn.
Nước Thiên Chúa giống như một người kia gieo giống trong ruộng mình, ông thức hay ngủ, đêm hay ngày thì hạt giống vẫn cứ mọc lên và tăng trưởng, cứ như người đó không hề hay biết gì, đất tự động sinh ra hoa màu, trước hết cây lúa mọc lên rồi trổ đòng đòng và sau cùng bông lúa nặng trĩu hạt, lúa vừa chín, người ấy đem liềm ra cắt vì đã đến mùa.
Thiên Chúa đang hướng dẫn lịch sử nhân loại và cuộc sống của từng người chúng ta một cách âm thầm và kiên nhẫn ngoài mọi dự đoán và chờ đợi của chúng ta. Tất cả mọi thành tựu đều không thể đo lường bằng trí khôn nhỏ bé và giới hạn của chúng ta, chỉ có lòng tin mới giúp chúng ta cảm nhận được sự tác động kỳ diệu ấy của Chúa.
Chỉ có niềm hy vọng mới giúp chúng ta kiên nhẫn chờ đợi và những hoa trái được hưởng dùng đúng kỳ hạn của chúng. Chỉ có lòng mến mới giúp chúng ta hân hoan đón nhận từng biến cố và phút giây trong cuộc sống.
* * *
Lạy Chúa, thời gian là của Chúa, chúng con không biết những gì sẽ xảy đến cho chúng con ngày mai, nhưng chúng con vẫn luôn tin rằng Chúa vẫn luôn có mặt và tác động trong cuộc sống của chúng con.
Xin cho chúng con biết phó thác cho tình yêu quan phòng của Chúa. Amen.
Trích từ : Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày
https://vntaiwan.catholic.org.tw/phutcau2/2phut074.htm