Skip to main content

Tấm ngân phiếu

Tất cả mọi người chúng ta vô số những quà tặng mà chúng ta không nhận ra hay không muốn đón nhận.
A A+
color:
Tấm ngân phiếu
Tất cả mọi người chúng ta vô số những quà tặng mà chúng ta không nhận ra hay không muốn đón nhận.

Câu chuyện sau đây xảy ra tại một nhà ga xe lửa của một thành phố lớn bên Hoa Kỳ:

Một người ăn xin tiến lại bên cạnh một luật sư và xin người này bố thí cho một vài đồng xu lẻ. Như một phản ứng tự nhiên, người luật sư đưa tay vào túi áo tìm những đồng tiền lẻ và cũng chẳng muốn nhìn vào mặt người ăn xin, nhưng vô tình, ánh mắt của ông chợt nhận ra một hình ảnh rất quen thuộc trên khuôn mặt râu ria dơ bẩn của người đối diện. Ông dừng tay lại, nhìn thẳng vào mặt của người hành khất rồi hỏi:

- Hình như tôi có gặp ông ở đâu đó?

Người hành khất gật đầu:

- Ðúng thế, tôi là bạn học cũ của ông. Ông còn nhớ thằng Ca-hin-hô này không?

Vị luật sư chỉ còn biết thốt lên:

- Trời ơi! Sao anh ra nông nỗi này?

Và không cần một lời giải thích nào của người bạn học cũ đã xa cách hơn 20 năm qua, vị luật sư liền ký một ngân phiếu 1,000 đôla và trao cho người hành khất với lời ân cần dặn dò như sau:

- Anh cầm lấy chút đỉnh, hy vọng anh có thể làm lại cuộc đời. Ðiều quan trọng không phải là quá khứ, mà là tương lai phía trước. Thôi chúc anh may mắn.

Nói xong, vị luật sư vội vã lên tàu. Người hành khất tưởng mình như đang mơ, ông bước đi những bước nhẹ nhõm tiến về một chi nhánh ngân hàng gần đó. Nhưng vừa đến trước cửa của ngân hàng, ông khựng lại, một cảm giác lo sợ chạy suốt qua người ông. Nhìn xuyên qua cửa kính, ông thấy từ khách hàng cho đến các nhân viên, ai cũng ăn mặc sạch sẽ bảnh bao. Soi mình trong kính, nhận ra khuôn mặt tiều tụy và quần áo bẩn thỉu của mình, người hành khất nghĩ thầm: "Thế nào họ cũng bảo ta ăn cắp tấm ngân phiếu này". Với ý nghĩ ấy, người hành khất lê bước trở lại nhà ga.

Ngày hôm sau, hai người bạn cũ lại gặp nhau ở nhà ga, vừa nhìn thấy người hành khất, cũng với gương mặt và quần áo rách rưới bẩn thỉu ấy, vị luật sư liền hỏi:

- Này anh bạn, hình như mọi sự vẫn như cũ. Anh đã làm gì với số tiền tôi tặng anh hôm qua. Lại mua rượu uống cả rồi phải không?

Người hành khất buồn bã lắc đầu rồi lấy ra tấm ngân phiếu vẫn còn nguyên vẹn, ông trao lại cho người bạn cũ, giải thích tại sao đã không vào ngân hàng để rút tiền, rồi từ từ bỏ đi. Cầm ngân phiếu trên tay, vị luật sư nhìn theo người bạn đáng thương một lúc rồi chạy đuổi theo, ông quyết định mang lại niềm tin cho người bạn của mình. Ông cầm tay người hành khất, dìu người bạn về hướng ngân hàng rồi nói:

- Này anh bạn, can đảm lên, điều quan trọng không phải là bề ngoài của bạn, mà là chữ ký của tôi.

* * *

Tấm ngân phiếu

* * *

Quý vị và các bạn thân mến,

Một tấm ngân phiếu cầm trong tay, nhưng thiếu lòng tin tưởng cũng chỉ là một tờ giấy vô nghĩa. Người hành khất trong câu chuyện trên đây chỉ hiểu được giá trị của nó khi ông biết mở rộng bàn tay đón nhận với tin tưởng, tự tin và dám vượt qua mọi thứ rào cản để đi thẳng vào ngân hàng như tất cả mọi người.

Câu chuyện trên đây có thể gợi lên cho tất cả mọi người chúng ta vô số những quà tặng mà chúng ta không nhận ra hay không muốn đón nhận.

Thật ra, tất cả mọi sự trong cuộc sống tự căn bản là những quà tặng: Sự sống, trí tuệ, tài năng và từng hơi thở có gì mà không là một quà tặng nhưng không. Công việc làm, tiếp xúc, gặp gỡ với tha nhân có gì mà không là một quà tặng nhưng không. Dưới ánh sáng đức tin tất cả đều là quà tặng, đều là hồng ân.

Nhưng ân sủng được ban tặng là để được đón nhận. Có tỉnh thức để nhìn thấy, có mở rộng bàn tay để đón nhận, mọi sự mới trở thành quà tặng cho con người.

Lạy Chúa, mọi sự đều là ân sủng Chúa ban, ngay cả việc chúng con có dâng lời cảm tạ Chúa cũng là hồng ân Chúa ban.

Xin Chúa giữ gìn chúng con luôn sống trong tâm tình cảm mến tri ân và biết mở rộng bàn tay để san sẻ hồng ân của Chúa cho mọi người. Amen.

Trích từ : Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày
https://vntaiwan.catholic.org.tw/phutcau2/2phut064.htm

+ Hai hạt ngọc
+ Hãy đóng lại mọi cánh cửa mà bạn đã đi qua

edit