Ánh đèn bên cửa sổ
Trong đêm tối của ích kỷ bao trùm khắp nơi, chứ gì từ cửa sổ trái tim ta luôn giải tỏa ánh sáng của một tình yêu chân thành và quảng đại.
Một nhà truyền giáo được gửi sang Ấn Ðộ bằng đường thủy. Thời ấy máy móc chưa phát triển nên cuộc hành trình kéo dài mất nhiều ngày.
Chưa quen đi biển nên nhà truyền giáo rất khổ sở vì say sóng. Một buổi tối nọ lúc đang bị dật dờ trong cơn say sóng. Thình lình nhà truyền giáo nghe tiếng la hét: "một người bị rớt xuống biển".
Mọi người rầm rập chạy lên boong tàu. Còn vị truyền giáo đã mấy ngày nay không ăn uống được gì, nên dù rất muốn cứu giúp người lâm nạn mà không thể nào làm được.
"Tôi phải làm gì để cứu giúp người ấy được?" Câu hỏi cứ xoay quanh đầu óc vị giáo sĩ mà chẳng có giải đáp, vì sức ngài bây giờ quá yếu, lo bản thân chưa tròn, còn gì mong cứu giúp ai.
Nhưng loay hoay mãi cuối cùng một ý nghĩ chợt nảy ra trong trí của cha. Vị truyền giáo gắng sức mang ngọn đèn dầu ra treo ở cửa sổ phòng. Và may thay, nhờ ánh sáng từ cửa sổ ấy chiếu ra người ta trông thấy và cứu được nạn nhân.
* * *
* * *
Tình yêu có một sức sáng tạo phi thường mà ít khi chúng ta ngờ tới, bởi lẽ tình yêu thường tràn đổ vào lòng ta nhờ bởi Thánh Thần.
Khi được Thánh Thần tác động trên thiện chí muốn yêu thương của ta thì ta có thể tìm ra được muôn vàn phương cách để trao tặng tình thương cho mọi người.
Chung quanh ta, bên cạnh ta có biết bao người đang cần đến lòng yêu thương vô vị lợi. Trong đêm tối của ích kỷ bao trùm khắp nơi, chứ gì từ cửa sổ trái tim ta luôn giải tỏa ánh sáng của một tình yêu chân thành và quảng đại.
http://vntaiwan.catholic.org.tw/truyenvui/truyen104.htm