Skip to main content

Bác ái và quảng đại

"Ðiều gì các con làm cho người hèn mọn nhất trong anh em là các con làm cho chính Ta vậy." (Mt 25:40).
A A+
color:
Bác ái và quảng đại
"Ðiều gì các con làm cho người hèn mọn nhất trong anh em là các con làm cho chính Ta vậy." (Mt 25:40).

Tối hôm ấy, một người lữ hành lỡ bước tới gõ cửa một tu viện xin trọ qua đêm. Người lữ hành thân thưa với thầy coi cổng:

- Thưa thầy, con từ xa tới đây, con không có gì hơn ngoài chùm nho tươi mới hái này, xin được biếu tặng thầy đền ơn.

Thầy coi cổng nhân từ dẫn người lữ hành vào căn phòng thường dùng cho khách trọ. Thầy vui vẻ nhận chùm nho tươi rồi đem chùm nho tới trình cha bề trên và thưa:

- Thưa cha, một người lữ hành đem tặng con chùm nho này, là bề trên, xin cha hãy nhận lấy quà tặng này.

Nhận lấy chùm nho và cũng không hề nếm thử một trái nho nào, cha bề trên liền đem tới phòng vị tu sĩ cao niên nhất trong nhà:

- Thưa cha, cha là người cao niên đáng kính nhất, cha đã yếu sức vì hằng ngày ăn chay cầu nguyện luôn, cha cần được bồi dưỡng thêm, xin cha hãy nhận lấy chùm nho này là phần của cha.

Vị tu sĩ cao niên nhất thân hình gầy còm ốm yếu, râu tóc bạc phơ, lại ôm chùm nho tới gõ cửa phòng tập sinh duy nhất, trẻ tuổi nhất trong nhà và nói:

- Cha đã già yếu lắm rồi, gần đất xa trời chẳng còn sống được mấy hôm nữa, con còn trẻ, con cần được bổ dưỡng thêm gân cốt vì đường đời con còn dài, con hãy nhận lấy chùm nho này là phần của con đó.

Cậu tập sinh trẻ tuổi liền vội vã đem chùm nho tới cho tu sĩ đau bệnh nặng nhất và nói:

- Thưa cha, cha đau bệnh, cha cần được bồi dưỡng để sớm bình phục, xin cha nhận lấy chùm nho tươi này là phần của cha.

Chẳng biết đầu đuôi sự việc chùm nho thế nào, vị tu sĩ đau bệnh lại chậm rãi lê bước ôm chùm nho đến gõ cửa phòng người khách trọ và nói:

- Anh em tặng cha chùm nho này, nhưng chắc hẳn là con đi đường mệt mỏi yếu sức lắm, trong nhà này chúng tôi rất hiếu khách, vậy xin con hãy nhận lấy chùm nho này để lấy sức và tiếp tục cuộc hành trình của con.

Như thế, cuối cùng chùm nho đã trở lại với người lữ hành, không những không bị mất mát một trái nho nào nhưng lại càng thêm nặng trĩu đậm đà vì tình bác ái huynh đệ giữa các tu sĩ và cả tấm long quảng đại của người lữ hành nữa.

Lạy Trinh Nữ Maria là Mẹ tình yêu,

Vì Mẹ đã cưu mang và ban tặng Chúa Giêsu là nguồn tình yêu cho nhân loại, xin Mẹ ban cho chúng con ánh sáng của lòng tin yêu để chúng con biết nhận ra chúa Giêsu hôm nay và mỗi ngày nơi khuôn mặt đau khổ của tất cả những người bị thử thách, những kẻ đói không chỉ vì thiếu ăn mà vì thiếu lời Chúa, những kẻ khát không chỉ vì thiếu nước nhưng còn vì thiếu an bình, sự thật, công bình và tình thương, những kẻ vô gia cư không chỉ tìm kiếm một mái nhà nhưng còn mong mỏi kiếm tìm trái tim hiểu biết và yêu thương, những kẻ bệnh hoạn và hấp hối không chỉ trong thân xác nhưng cả trong tâm hồn.

Lạy Mẹ Trinh Nữ Vương trung tín,

Xin Mẹ giúp con đừng bao giờ mệt mỏi thực thi lời hứa đầy hy vọng của Chúa Giêsu con yêu dấu Mẹ: "Ðiều gì các con làm cho người hèn mọn nhất trong anh em là các con làm cho chính Ta vậy." (Mt 25:40).

Trích từ : Chiếc Áo Từ Nhân
http://vntaiwan.catholic.org.tw/tunhan/tunhan086.htm

+ Hạnh Phúc và Niềm Vui
+ Con chồn và vườn nho