Skip to main content

Đổi mới

Ơn cứu độ là món quà nhưng không Chúa ban cho con người, nhưng lại đòi hỏi sự tự do chấp nhận của con người.
A A+
color:
Đổi mới
Ơn cứu độ là món quà nhưng không Chúa ban cho con người, nhưng lại đòi hỏi sự tự do chấp nhận của con người.

Một vị thừa sai truyền giáo thuật lại mẩu chuyện ngộ nghĩnh trong chuyến bay trở lại cứ điểm truyền giáo của mình như sau:

Hôm ấy là một ngày mưa bão tầm tã, tại phi trường của một quốc gia thuộc vùng Ðông Nam Á. Ðoàn người hành khách đội áo mưa lần lượt lên chiếc phi cơ mang số DC3 đang chuẩn bị cất cánh.

Với quần áo ướt đẫm, tôi cũng may mắn tìm được chỗ ngồi gần cửa sổ.

Mười lăm phút trước khi cất cánh, một ông chiêu đãi viên cẩn thận đóng cửa chiếc máy bay lại. Mưa vẫn tiếp tục rơi trên phi lộ, bỗng chốc tôi thấy một người đàn ông mặc chiếc áo mưa phủ kín chạy về nơi máy bay đậu, ông ta vừa đập cửa phi cơ, vừa xin mở ra cho ông vào. Người chiêu đãi viên tưởng là một hành khách đến trễ, nên giơ tay làm hiệu là đã quá muộn không thể mở cửa ra được nữa. Thế nhưng người mặc áo mưa đứng ngoài lại càng đập mạnh hơn trước. Một lần nữa người chiêu đãi viên tìm cách ra hiệu từ chối, và yêu cầu ông ở lại đợi chuyến bay sau. Vẫn không có hiệu quả gì, người mặc áo mưa ở ngoài cứ khăng khăng đòi mở cửa máy bay ra để ông ta vào cho bằng được.

Mấy người hành khách trong máy bay thấy vậy bắt đầu nhốn nhác bực mình. Cuối cùng ông chiêu đãi viên đành phải nhượng bộ mở cửa ra lại còn giơ tay đỡ ông ấy vào trong máy bay nữa. Vào tới nơi lúc đó mới chưng hửng, bởi vì người mặc áo mưa đó không ai khác hơn là chính phi công đã lái chiếc máy bay đó.

* * *

Sự việc xem ra khó tin nhưng lại có thể là rất thật. Dưới những hình thức khác trong đời sống con người, có lúc chúng ta trông chờ một người nào hoặc một biến cố nào đó nhưng lại thiếu chú ý, lại lơ đãng sang những việc khác để rồi khi người ấy đến chúng ta lại tưng hửng không ngờ, bởi vì đã không nhận biết ra người ấy.

Thử nghĩ xem nếu không mở cửa cho người ấy vào thì phi cơ có cất cánh được hay không? Cũng một cách tương tự, Giáo Hội nhắc nhở chúng ta luôn tỉnh thức để khi Chúa đến, chúng ta có thể nhận ngay ra Ngài là ai. Ngài là người phi công lành nghề nhất có thể lái chiếc phi cơ của mỗi người chúng ta tới đích điểm an toàn, bất chấp mọi trận mưa bão lớn hoặc những cơn gió mạnh ngược chiều. Ngài là Ðấng cứu độ duy nhất của con người, và ở đâu có Ðức Kitô thì ở đó có an bình hạnh phúc.

Người tín hữu luôn đón chờ Chúa đến, vì thế cũng là thời gian vui mừng bởi vì ơn cứu độ đã gần kề, ngày giải phóng đã tới rồi. Ơn cứu độ là món quà nhưng không Chúa ban cho con người, nhưng lại đòi hỏi sự tự do chấp nhận của con người. Chấp nhận ơn cứu độ tức là chấp nhận việc thành tâm ăn năn sám hối, dứt bỏ tội lỗi và tiến bước quay trở về với Thiên Chúa.

Với từ ngữ cụ thể hơn, Chúa Giêsu đã phán bảo dân chúng: "Nước Trời đã gần đến, anh em hãy sám hối và tin vào Phúc Âm".

Con đường sám hối gồm nhiều khía cạnh, tiêu cực là dứt bỏ tội lỗi, tích cực là tin vào sứ điệp cứu độ của Chúa Giêsu, bởi vì Lời Chúa là Lời hằng sống, là Lời đổi mới con người tận gốc rễ và ban sự sống đời đời.

Ngay từ thời Cựu Ước, Thiên Chúa đã dùng miệng Tiên Tri Êzekiel để tuyên bố với dân chúng rằng: “Ta sẽ ban cho ngươi một trái tim mới và đặt một tinh thần mới trong người. Ta sẽ cất trái tim đá khỏi người và ban cho ngươi một trái tim bằng thịt. Ta sẽ đặt Thánh Thần Ta trong ngươi và khiến ngươi tiến tới theo sắc lệnh của Ta, hầu các ngươi giữ gìn và hành động theo đúng lệnh Ta”.

* * *

Lạy Chúa là Ðấng Toàn Năng, xin hãy dùng sức mạnh của ơn Thánh Chúa để cảm hóa và đổi mới tâm hồn chúng con. Nhờ ơn Thánh Chúa, chúng con biết thắng vượt những chướng ngại của tội lỗi và mau tiến bước tới ơn cứu độ mà Chúa đang chờ đợi ban tặng cho chúng con. Xin ban cho chúng con một trái tim mới và tinh thần mới, luôn vui mừng hy vọng vì Con Chúa đang đến trong tâm hồn và đang đổi mới chúng con bằng chính tình yêu của Chúa. Amen.

Trích từ : Nghĩa Cử Yêu Thương
http://vntaiwan.catholic.org.tw/yeuthuong/thuong51.htm