Skip to main content

Thiên Chúa không ngại sự hỗn độn của bạn

Hãy ủy thác những khoảnh khắc tuyệt vời lẫn tồi tệ nhất của bạn cho Chúa và biết rằng Người sẽ không từ chối bạn nhưng trái lại Người sẽ ôm lấy bạn.
A A+
color:
Thiên Chúa không ngại sự hỗn độn của bạn
Thiên Chúa không xa lánh chúng ta vì những bộn bề trong công việc hoặc rắc rối trong gia đình. Chúa chúng ta đã mặc lấy xác phàm và đã bước vào chính sự hỗn độn ấy. Người không hề e ngại sự hỗn độn của bạn.
Tác giả Mark Hart
Chuyển ngữ: Sr. Maria Trần Thị Ngọc Hương
Theo Word Among Us

Thiên Chúa biết rõ bạn và Người vẫn yêu bạn.

Giống như một vùng chiến sự. Không khí mù mịt. Các mảnh vụn tung tóe khắp nơi.
Một mùi hôi thối nồng nặc tràn ngập không khí. Duy chỉ các nhà khảo cổ và các chuyên gia pháp y đã được đào tạo chuyên sâu nhất mới có thể lội qua mớ hỗn độn đó. Nơi ấy chính là phòng ngủ của cô con gái tuổi teen của chúng tôi.

Khi bất cứ ai bước vào, họ đều lập tức cao hơn cả mười inches(1) do những quần áo “sạch” rải rác trên tấm thảm. Người ta chỉ có thể tưởng tượng vô số kho báu chứa đựng bên dưới đống hỗn độn: Chén Thánh, hòm bia giao ước, khăn liệm của Chúa Kitô? Ai biết được? Căn phòng trông hệt như vừa trải qua một bữa tiệc hoành tráng trong phim ảnh của sinh viên đại học. Và ngay lúc đó, chỉ còn vài giờ quý giá trước khi ông bà ngoại đến tham dự bữa tiệc tối.

“Này con gái, con phải dọn sạch phòng của con ngay bây giờ”, vợ tôi nhẹ nhàng khuyên bảo. Tôi thẳng thắn hơn một chút: “Cưng à, nếu trong một giờ căn phòng đó không sạch bong, con sẽ không được gặp các bạn con trong một tháng”. Sáu mươi phút trôi qua, tôi bước vào một căn phòng quá sạch sẽ đến nỗi bạn tưởng như các thiên thần đang ngủ ở đó. Tôi quan sát sàn nhà, trên mặt tủ, bàn làm việc và bàn trang điểm. Không một hạt bụi nào hoặc không một bộ quần áo nào mà không đúng chỗ.

Sau đó tôi quay sang chú ý đến tủ quần áo. Khi tôi đến gần đó, con gái tôi nhanh chóng cản đường tôi. “Ba à, ba không cần phải vào đó đâu ạ”. “Ồ, ba nghĩ ba cần, cưng à”, tôi vừa nói vừa lo sợ điều gì đó sẽ xảy ra với tôi (hoặc rơi trúng tôi) khi mở cửa tủ. Bản lề kêu lên và cả một núi quần áo rung chuyển. Con gái tôi đã nhét cả bốn tấn quần áo vào một không gian chỉ đủ cho một người nhỏ – mà không cần đến xe nâng hay một đội kỹ sư lành nghề. Tôi thật sự không hiểu làm sao con bé lại làm được điều đó.

Là một người bố tháo vát – thường chất đầy đồ lên chiếc xe SUV của gia đình trong những chuyến đi biển – tôi đã hoàn toàn bị ấn tượng. Nhưng tính kỷ luật trong tôi – người muốn dạy con gái tôi về sự sạch sẽ, lòng biết ơn và sự tôn trọng không gian và những gì thuộc về cá nhân một người – đã phản kháng lại. “Con cưng à, làm sao con có thể sống như thế này được chứ? Làm sao con nghĩ điều đó được chấp nhận trong thế giới này chứ?”. Tôi hỏi trong sự bối rối và hoài nghi thực sự.

Cô bé đã nói điều làm tan chảy lòng tôi. “Ba à, con biết con là một đứa bừa bộn và ba biết con là một đứa bừa bộn, nhưng ba biết ba yêu con và con biết ba yêu con”. Cô bé nhe răng cười, hôn lên má tôi và bỏ chạy khỏi hiện trường. Con gái tôi không hề biết điều đó sâu sắc đến thế nào, cũng không hề biết sự tin tưởng (và sự khôn ngoan) của nó lại ảnh hưởng trên đời sống cầu nguyện của tôi thế nào. Con bé đúng. Con bé có cả ngàn đặc điểm và phẩm chất đáng kinh ngạc; con bé thật đáng kinh ngạc ở nhiều mức độ. Nhưng sự sạch sẽ không phải là “đặc tính” của con bé. Vâng, tôi biết con bé hơi bừa bộn.

Thật tồi tệ hơn (hay tốt hơn, tuỳ thuộc vào cách bạn nhìn vào nó) là cô bé biết và thừa nhận rằng mình là một đứa trẻ bừa bộn. Quan trọng hơn, cô bé biết rằng tôi yêu nó. Cô bé tin tưởng vào tình yêu của cha mình, bất kể tình trạng căn phòng của mình như thế nào.

Một vài ngày sau, tôi ngồi trong nhà chầu Thánh Thể gần nhà. Bị đè nặng bởi hàng ngàn thứ – từ công việc, sự căng thẳng tài chính đến những rắc rối gia đình – tôi cảm thấy thực sự bị phân tán, phản kháng và thiếu bình an. Không còn ai ở lại chầu Thánh Thể, vì thế chỉ còn mình tôi và Chúa Giêsu, và tôi bắt đầu nói chuyện lớn tiếng với Người. Tôi đã chia sẻ nỗi đau khổ, những cuộc chiến đấu, những nỗi thất vọng và thậm chí cả sự tức giận với những tình huống nhất định. Tôi cảm thấy bực bội với tất cả những điều này và chất vấn Chúa Giêsu tại sao Người chưa can thiệp hoặc ban cho tôi điều tôi cần để tôi được bình an giữa muôn vàn khó khăn. Tôi đã trích dẫn những lời bất hủ của Thánh Têrêsa Avila: “Nếu đây là cách Chúa đối xử với các bạn của Chúa, thì chẳng có gì ngạc nhiên khi Chúa có quá ít bạn.”

Khi những cơn giận dữ vội vã lắng xuống, lòng tôi tràn ngập cảm giác tội lỗi: tội lỗi vì tôi không phải là một người Công Giáo hay người chồng, người cha hoặc một ông chủ “tốt hơn”. Tôi thất vọng vì mình đã không kiên nhẫn hơn, nhân đức hơn, chỉn chu hơn. Tôi xấu hổ trước Chúa vì tôi đã không thánh thiện hơn.

Trong giây phút đó, Chúa, trong sự thương xót của Người ban cho tôi chính xác điều tôi cần. Người cho tôi một sự bảo đảm yêu thương. Một sự bình an đến với tâm hồn tôi và chảy tràn vào tâm hồn tôi. Tôi chăm chú nhìn vào Thánh Thể và nhớ lại những lời của con gái tôi chỉ vài ngày trước đó, khi chúng tôi đứng bên cạnh núi đồ đạc được cất giấu trong tủ quần áo. Vào lúc đó, lời cầu nguyện hoàn hảo đã được thốt lên từ môi miệng tôi: “Lạy Chúa, con biết con là một người bừa bộn và Chúa biết con là người bừa bộn, nhưng Chúa biết Chúa yêu con và con biết Chúa yêu con”.

Đôi khi, tôi nghĩ rằng chúng ta tin mình phải “hoàn hảo” trước mặt Chúa, trong khi thực tế không có gì sai lầm hơn thế. Đây chính là vị Thiên Chúa đã được sinh ra trong hang đá và được đặt nằm trong máng thức ăn của gia súc. Các vị khách đầu tiên trong ngày mừng sinh nhật của Người là các mục tử nghèo hèn. Đây không phải kiểu Thiên Chúa “Hãy làm như Ta nói, đừng làm theo những gì Ta làm” mà chúng ta yêu mến và phục vụ.

Thiên Chúa của chúng ta không ngại để cho đôi tay của Người bị vấy bẩn. Chúng ta đừng quên rằng Người đã tạo dựng Adam từ đất sét và tạo ra Evà từ một xương sườn. Đây là vị Thiên Chúa đã lao động bằng chính đôi tay của Người, chữa bệnh bằng nước bọt và không chỉ làm yên bão tố mà còn bước đi trên mặt nước. Thiên Chúa không xa lánh chúng ta vì những bộn bề trong công việc hoặc rắc rối trong gia đình. Chúa chúng ta đã mặc lấy xác phàm và đã bước vào chính sự hỗn độn ấy. Người không hề e ngại sự hỗn độn của bạn.

Chầu Thánh Thể là thời gian tuyệt vời để bày tỏ tất cả mọi thứ trước mặt Chúa (cho dẫu tôi khuyên bạn hãy kiểm tra xem chắc chắn rằng chỉ có mình bạn trước khi bạn nói lớn tiếng như thế). Hãy tưởng tượng sự tin tưởng cần phải có để nói cách minh bạch và rõ ràng trước vị Thiên Chúa của vũ trụ đang hiện diện trong Nhà Tạm hay nơi Mặt Nhật. Hãy ủy thác những khoảnh khắc tuyệt vời lẫn tồi tệ nhất của bạn cho Chúa và biết rằng Người sẽ không từ chối bạn nhưng trái lại Người sẽ ôm lấy bạn, điều đó nói lên rất nhiều điều về mối liên hệ và niềm tin của bạn vào sự hiện diện thực sự của Người. Không có gì bạn đang cảm thấy mà Người không biết.

Kinh Thánh nhắc nhớ chúng ta rằng Thiên Chúa biết rõ mọi suy nghĩ và chuyển động trong tâm hồn chúng ta và rằng tất cả đều được phơi bày trước Người. Tôi đề nghị bạn đọc những câu này trước sự hiện diện của Chúa:

“Lạy Chúa, Ngài dò xét con và Ngài biết rõ, biết cả khi con đứng con ngồi. Con nghĩ tưởng gì, Ngài thấu suốt từ xa, đi lại hay nghỉ ngơi, Chúa đều xem xét, mọi nẻo đường con đi, Ngài quen thuộc cả” (Tv 139,1-3)

“Mọi âu lo, hãy trút cả cho Người, vì Người chăm sóc anh em” (1 Pr 5,7).

“Còn chúng ta, chúng ta đã biết tình yêu của Thiên Chúa nơi chúng ta, và đã tin vào tình yêu đó. Thiên Chúa là tình yêu: ai ở lại trong tình yêu thì ở lại trong Thiên Chúa, và Thiên Chúa ở lại trong người ấy. Căn cứ vào điều này mà tình yêu đã nên hoàn hảo với chúng ta: đó là chúng ta được mạnh dạn trong ngày phán xét, vì Đức Giê-su thế nào thì chúng ta cũng như vậy ở thế gian này. Tình yêu không biết đến sợ hãi; trái lại, tình yêu hoàn hảo loại trừ sợ hãi, vì sợ hãi gắn liền với hình phạt và ai sợ hãi thì không đạt tới tình yêu hoàn hảo. Phần chúng ta, chúng ta hãy yêu thương, vì Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta trước” (1 Ga 4,16-19).

“Tôi tin chắc rằng: cho dầu là sự chết hay sự sống, thiên thần hay ma vương quỷ lực, hiện tại hay tương lai, hoặc bất cứ sức mạnh nào, trời cao hay vực thẳm hay bất cứ một loài thọ tạo nào khác, không có gì tách được chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa thể hiện nơi Đức Kitô Giêsu, Chúa chúng ta” (Rm 8,38-39).

Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi đang ngự giữa ngươi, Người là Vị cứu tinh, là Đấng anh hùng. Vì ngươi, Chúa sẽ vui mừng hoan hỷ, sẽ lấy tình thương của Người mà đổi mới ngươi. Vì ngươi, Chúa sẽ nhảy múa tưng bừng” (Sp 3,17).

“Chúa để mắt nhìn người chính trực và lắng tai nghe tiếng họ kêu. … Người công chính kêu xin, và Chúa đã nhận lời, giải thoát khỏi mọi cơn nguy khốn” (Tv 34,16.18).

“Đức Kitô đã chết vì chúng ta, ngay khi chúng ta còn là những người tội lỗi; đó là bằng chứng Thiên Chúa yêu thương chúng ta” (Rm 5,8).

“Ta đã yêu ngươi bằng mối tình muôn thuở, nên Ta vẫn dành cho ngươi lòng xót thương” (Gr 31,3).

Hãy tô sáng, gạch chân hoặc đánh dấu bất cứ câu nào đánh động bạn bạn. Bạn có thể muốn viết nhật ký về chúng.


Đây là một trích lọc từ cuốn sách có tựa đề Cuộc Gặp Gỡ Thánh Thiêng,
tác giả là Mark Hart (The Word Among Us Press 2022),
có sẵn tại www.wau.org/books.

https://daminhtamhiep.net/2024/07/thien-chua-khong-ngai-su-hon-don-cua-ban/

(1): 1 inch = 2,54 cm

edit